Chiếc tivi đen trắng là một trong những vật phẩm xa xỉ, chỉ nhà giàu mới có ở thời bao cấp. Cho đến bây giờ, mỗi khi có ai nhắc đến chiếc tivi ấy, cả một bầu trời hoài niệm trong tôi lại ùa về.
Cả xóm chỉ có một nhà có điều kiện mua tivi đen trắng
Ngày nay, hầu như nhà nào cũng sở hữu ít nhất một chiếc tivi thông minh, màn hình lớn, ấy thế mà ở thời bao cấp, cả xóm tôi mới chỉ có 1 nhà có điều kiện mua tivi đen trắng - chiếc tivi chỉ có 9 inch nhỏ xíu mà thôi. Thời ấy, một chiếc tivi đen trắng có giá trị ngang cả một gia tài, mấy ai mua nổi.
Nhà duy nhất có tivi ở xóm tôi là nhà ông Cam, vợ ông đi làm bên Liên Xô, có tiền gửi về nên nhà ông giàu lắm, lúc nào cũng ăn uống sung sướng. Tôi còn nhớ như in ngày ông Cam ôm chiếc tivi Samsung 359R về nhà, cả xóm nhốn nháo kéo nhau đến xem, ai cũng xin ông cho sờ vào chiếc tivi ấy với niềm khao khát có một ngày cũng mua được chiếc tivi như thế.
Từ ngày có tivi, nhà ông Cam rộn ràng hẳn, lúc nào cũng đông hàng xóm sang chơi để xem ké những chương trình truyền hình hay đơn giản chỉ để nghe tin tức. Cũng vì vậy mà nhà ông lúc nào cũng pha sẵn ấm chè cho bà con sang xem tivi, uống nước.
Chương trình "Những bông hoa nhỏ" gói gọn bao ký ức tuổi thơ của lũ trẻ xóm tôi
Cứ đúng 7h tối, lũ trẻ con trong xóm chúng tôi lại tụ tập tại nhà ông Cam để cùng dõi mắt lên màn hình và nghe những giai điệu thân quen của chương trình Những bông hoa nhỏ.
Dù chương trình có thời lượng chỉ 30 phút ngắn ngủi nhưng cứ hôm nào nhà ăn cơm muộn, không kịp chạy ra nhà ông Cam xem là tôi thấy bứt rứt không yên, hôm sau đi học gặp chúng bạn phải hỏi xem tập hôm qua có hay không, rồi ngồi tưởng tượng và ao ước, tự nhủ nhất định hôm nay phải tranh thủ ăn cơm sớm để đi xem mới được. Có bận, tôi còn vào bếp ăn cơm nguội để nhanh chóng cùng lũ bạn đi xem cho kịp giờ.
Hồi ức xem bóng đá tập thể
Có lúc, lũ trẻ chúng tôi đành hậm hực nhường tivi cho người lớn để các ông bố và thanh niên xem bóng đá tập thể. Mỗi khi đến mùa bóng, nhà ông Cam đông kín người đến xem. Nhà chật chội, trời lại nóng, cả đám người để mình trần bóng nhẫy mồ hôi ngồi xem dưới nền nhà, cứ khi nào có bàn thắng là tiếng hò hét, vỗ tay vang cả xóm làng.
Trận bóng đang hay, thi thoảng lại có tiếng bà vợ nào đó gọi réo chồng về ăn cơm, về cho lợn ăn, hay về chăm con ốm,... từ ngoài cổng. Mùa hè, ai cũng biết nếu không thấy chồng đâu thì cứ ra nhà ông Cam mà gọi. Lũ trẻ chúng tôi đứng hóng xem những ông chồng bị vợ xách tai về giữa lúc đang xem bóng mà cứ bò lăn ra cười.
Chiếc tivi đen trắng đã để lại trong ký ức của tôi và mỗi đứa trẻ lớn lên trong thời kỳ bao cấp nhiều kỷ niệm và cảm xúc dù đi hết cuộc đời cũng chẳng thể quên.
Nếu một ngày, bạn muốn tìm về những hoài niệm trong trẻo của tuổi thơ với chiếc tivi đen trắng, mời bạn ghé qua Bò Tơ Quán Mộc!